KHI CHÁNH NIỆM CÓ MẶT BẠN SẼ ĐƯỢC AN TOÀN

Ta phải có mặt cho cơn giận của ta. Phải nhận diện và chăm sóc cơn giận. Trong ngành tâm lý trị liệu người ta gọi đó là “tiếp xúc với cơn giận (getting in touch with our anger).” Tiếp xúc với cơn giận rất mầu nhiệm và rất quan trọng. Bạn phải nhận diện và ôm ấp cơn giận khi nó phát hiện thay vì đè nén nó.

Nhưng câu hỏi quan trọng ở đây ai là người tiếp xúc, ai là người chăm sóc và nhận diện cơn giận? Cơn giận là một loại năng lượng, nếu năng lượng ấy quá mạnh thì bạn sẽ thành nạn nhân. Bạn phải có khả năng chế tác ra một loại năng lượng khác có khả năng nhận diện và chăm sóc cơn giận. Cơn giận là một vùng năng lượng cần được tiếp xúc và nhận diện. Câu hỏi là cái gì tiếp xúc với cái gì? Năng lượng nào có thể tiếp xúc và nhận diện? Đó là năng lượng của chánh niệm. Vậy thì khi giận, chúng ta thực tập hơi thở chánh niệm, bước chân chánh niệm, để có thể tiếp xúc hạt giống chánh niệm và chế tác năng lượng chánh niệm trong ta.

Chánh niệm không phải ở đó để làm công việc đè nén. Chánh niệm có đó để tiếp đón, để nhận diện: “Này cơn giận của ta ơi, ta biết là em có đó, người bạn nhỏ quen cũ của ta!” Chánh niệm là năng lượng giúp chúng ta biết rõ cái gì đang xảy ra. Bạn thở vào, thở ra có ý thức, đó là chánh niệm về hơi thở. Bạn uống một tách trà có ý thức, đó là chánh niệm về uống trà. Khi đi mà biết mình đang đi, đó là chánh niệm về đi.

Ở đây chúng ta thực tập chánh niệm về cơn giận. “Tôi biết rằng tôi đang giận, tôi ý thức rằng có cơn giận trong tôi.” Vậy thì, chánh niệm là tiếp xúc, là nhận diện, là đón tiếp, là ôm ấp. Chánh niệm không đánh phá hay đè nén. Vai trò của chánh niệm giống vai trò của bà mẹ ôm ấp và ru dịu đứa con đang rên khóc. Cơn giận có mặt trong bạn, nó là đứa con của bạn. Bạn phải chăm sóc nó hết lòng. Khi nhận diện cơn giận, chánh niệm sẽ nói rằng: “Chào em, cơn giận của ta. Ta biết em có đó. Em đừng lo sợ, ta sẽ chăm sóc cho em.” Khi chánh niệm có đó, bạn sẽ được an toàn, bạn có thể mỉm cười, bởi vì năng lượng của Bụt đã phát sinh trong bạn.

Nếu bạn không biết cách chăm sóc cơn giận thì cơn giận của bạn có thể giết chết bạn. Nếu không có chánh niệm thì bạn sẽ thành nạn nhân của cơn giận. Nó có thể làm cho bạn thổ huyết và chết. Nhiều người chết vì giận – đó là một chấn thương của toàn cơ thể. Cơn giận tạo ra rất nhiều bức xúc và đau nhức trong bạn. Khi Bụt có mặt, khi chánh niệm có trong bạn thì bạn được bảo hộ. Chánh niệm giúp bạn giải quyết hoàn cảnh. Khi anh lớn có đó thì em út được an toàn. Khi mẹ có đó thì con được an toàn. Nhờ thực tập mà bạn sẽ chăm sóc cơn giận càng ngày càng giỏi.

Xem thêm >>> KHÔNG CÓ KẺ THÙ BẮT ĐẦU TỪ CHÍNH BẠN

Khi nhận diện và ôm ấp cơn giận, bạn phải chế tác năng lượng chánh niệm liên tục, bằng cách giữ chánh niệm liên tục trong khi đi, trong khi thở. Nếu không có chánh niệm thì không có gì có thể giúp bạn mặc dầu bạn đấm vào gối với tất cả sức lực. Đấm vào gối không giúp ta tiếp xúc với bản chất cơn giận hay tìm ra bản chất của cơn giận. Ngay cả cái gối cũng không tiếp xúc được. Nếu tiếp xúc được với cái gối thì bạn phải biết ngay đó chỉ là cái gối chứ không phải kẻ thù. Vì sao bạn lại đấm vào cái gối như vậy? Bởi vì bạn không biết rằng đó chỉ là một cái gối mà thôi!

Khi thực sự tiếp xúc được với một cái gì thì bạn có thể biết đích bản chất của nó. Nếu tiếp xúc sâu sắc với một người thì bạn có thể biết đích người đó là ai. Nếu chánh niệm không có mặt thì không thể tiếp xúc với bất cứ cái gì. Nếu không có chánh niệm, bạn sẽ trở thành nạn nhân bởi vì cơn giận của bạn sẽ thúc đẩy bạn làm những điều có hại.

(Trích từ sách Giận, tác giả Thích Nhất Hạnh)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.