XẢ HƠI CƠN GIẬN LÀ NGUY HIỂM

Có nhiều nhà tâm lý trị liệu khuyên ta nên bộc lộ cơn giận để có thể cảm thấy nhẹ nhàng. Họ khuyên nên nói một câu gì hay làm một việc gì để cho cơn giận tuôn ra ngoài. Ví dụ như lấy gậy đánh vào bánh xe hay đóng cửa một cái rầm. Họ cũng khuyên đấm tay vào gối. Các nhà tâm lý trị liệu ấy tin rằng làm như thế có thể hoá giải năng lượng sân hận. Họ gọi phương pháp đó là “xả hơi (venting)”.

Khi trong phòng có khói thì chúng ta mở cửa, bật quạt máy để thổi khói ra khỏi phòng. Cơn giận, cũng như khói, làm ta đau nhức. Khi khói của sân hận nổi lên, chúng ta “mở cửa, mở quạt” để cho sân hận bay ra ngoài. Chúng ta “xả hơi” bằng cách đá hòn đá, đánh gốc cây hay đấm cái gối. Đã có nhiều người làm như vậy. Quả nhiên những người đó có cảm thấy nhẹ bớt phần nào. Tuy nhiên hậu quả của phương pháp “xả hơi” có thể rất nguy hại.

Cơn giận cần có năng lượng để phát hiện. Khi muốn giải trừ năng lượng đó bằng cách đem hết sức lực ra mà đấm đá hay thụi vào gối thì chỉ nửa giờ sau là bạn sẽ mệt nhoài. Vì mệt nhoài cho nên bạn không còn năng lượng để cung cấp cho cơn giận nữa. Bạn có thể nghĩ rằng cơn giận đã tiêu tan. Nhưng sự thật không phải thế. Bạn chỉ quá mệt nên không còn giận nổi.

Chính gốc rễ của cơn giận trong bạn đã tạo ra cơn giận. Gốc rễ của cơn giận là vô minh, là tri giác sai lầm, là thiếu hiểu biết, thiếu thương yêu. Khi bạn “xả” cơn giận ra ngoài bạn chỉ xả bớt năng lượng cung cấp cho cơn giận mà thôi. Gốc rễ của cơn giận vẫn còn đó, và khi biểu lộ cơn giận ra ngoài như thế thì bạn chỉ làm cho gốc rễ của cơn giận mạnh lên thêm thôi. Đó là cái nguy hiểm của phương pháp “xả hơi”.

Có một bài trong báo New York Times số ngày 9 tháng 3, 1999 nói về sân hận nhan đề là “Khuyên Nên Biểu Lộ Hung Hãn Ra Ngoài Là Không Tốt (Letting Out Aggression is Called Bad Advice)”. Theo bài báo này, rất nhiều cuộc nghiên cứu của các nhà tâm lý học xã hội (social psychologists) đã kết luận rằng biểu lộ hung hãn hay sân hận bằng cách đấm vào gối… không giúp ích được gì. Thực tế, nó có thể làm cho tình thế tồi tệ hơn.

Khi đấm vào gối bạn sẽ không thể làm cho cơn giận giảm bớt hay nằm yên mà chỉ tập dượt sân hận mà thôi. Nếu bạn đấm gối mỗi ngày thì hạt giống giận sẽ lớn mạnh mỗi ngày. Rồi một ngày nào đó, khi gặp một người làm bạn giận thì bạn có thể thực hành những gì bạn đã học, đã tập dượt. Bạn có thể đấm người ấy như bạn đã đấm gối và có thể đi tù. Vì vậy xử lý cơn giận của bạn bằng cách “xả hơi”, “đấm gối” chẳng giúp ích được gì, mà lại nguy hiểm. Cơn giận của bạn đâu có được “xả!” Bạn tống năng lượng của cơn giận chứ không thể tống cơn giận ra ngoài cơ thể được.

Xem thêm >>> KHI CHÁNH NIỆM CÓ MẶT BẠN SẼ ĐƯỢC AN TOÀN

Xả hơi là một phương pháp chứng tỏ thiếu hiểu biết về vấn đề. Khi tưởng tượng rằng cái gối mà bạn đấm vào là đối tượng của cơn giận, của sự ghét bỏ, bạn đã tập dượt vô minh và sân hận của bạn. Thay vì làm cho bạo động và cơn giận suy yếu, bạn chỉ làm cho chúng lớn mạnh mà thôi.

Một số nhà tâm lý trị liệu đã xác nhận rằng phương pháp xả hơi cơn giận là nguy hiểm. Họ đã cho tôi biết là họ đã ngưng khuyên bệnh nhân của họ làm như vậy. Sau khi người bệnh xả hơi cơn giận bằng cách đấm vào gối, họ mệt lả và có thể cảm thấy nhẹ bớt. Nhưng sau khi nghỉ một lát hay ăn vào để phục hồi sức lực, nếu có ai đến tưới tẩm hạt giống sân hận trong họ thì họ sẽ phát giận gấp bội vì họ đã nuôi nấng gốc rễ cơn giận của họ bằng tập dượt.

(Trích từ sách Giận, tác giả Thích Nhất Hạnh)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.