GƯƠNG MẶT KHI ĐANG GIẬN

Khi giận, nếu soi gương thì sẽ thấy khuôn mặt mình chẳng đẹp đẽ gì, chẳng coi được chút nào. Cắc bắp thịt trên mặt co rúm lại. Hãy nhìn một người đang giận. Gương mặt người đó căng thẳng trông mà phát sợ. Như một quả bom sắp nổ tung! Thế cho nên nhìn kỹ khuôn mặt mình khi đang giận có thể giúp ích rất nhiều. Đó là một tiếng chuông chánh niệm. Khi thấy gương mặt mình như vậy thì tự nhiên khởi ý muốn “làm ăn cho khá hơn”. Khi giận, quý vị dư biết phải làm gì để cho khuôn mặt tươi đẹp hơn. Chẳng cần đến mỹ phẩm. Chỉ cần thở hơi thở tĩnh lặng, bình an. Chỉ cần nụ cười chánh niệm. Nếu thở được như thế một hay hai lần là bạn sẽ thấy mình dễ coi hơn rất nhiều. Nhìn vào gương, “thở vào tâm tĩnh lặng, thở ra miệng mỉm cười”, là tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.

Xem thêm >>> ÔM ẤP CƠN GIẬN BẰNG TIA NẮNG CHÁNH NIỆM

Cơn giận là một hiện tượng tâm lý, tuy nhiên, cơn giận cũng liên hệ với các yếu tố sinh hóa của cơ thể. Cơn giận làm cho các bắp thịt căn thẳng, nhưng khi biết mỉm cười bạn sẽ thư giãn và cơn giận sẽ giảm bớt ngay. Nụ cười giúp cho năng lượng chánh niệm phát sinh và từ đó giúp ôm ấp cơn giận.

Đời xưa, các quan trong triều luôn luôn cầm trên tay cái “hốt” có gắn một tấm gương soi nhỏ. Khi bệ kiến nhà vua, họ phải luôn soi gương để sửa sang mũ áo, triều phục cho chỉnh tề. Có lẽ chúng ta cũng nên có sẵn một cái gương soi như vậy trong người. Thỉnh thoảng đem gương ra sao, vui, buồn, hay giận dữ? Nếu cần thì chỉ vài hơi thở và mỉm cười là bao nhiêu căng thẳng sẽ tiêu ta, ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm.

(Trích từ sách Giận, tác giả Thích Nhất Hạnh)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *